Ibis SC: Cú sốc "đội bóng tệ nhất thế giới" lừng danh

Câu chuyện của Ibis là một chuỗi những thất bại đáng kinh ngạc: những trận thua 10 bàn, những quả bóng bị xì hơi, và cả những con dê rượt đuổi cầu thủ. Nhưng thay vì xấu hổ, họ đã biến sự thảm hại của mình thành một thương hiệu. Linh vật của họ được gọi là Derrotinha (Bé Thất Bại), và trên cổ áo thi đấu của họ có thêu một dòng chữ đầy tự hào: "Đội bóng tệ nhất thế giới".
Thương hiệu được xây dựng từ thất bại
Ibis được thành lập vào năm 1938 bởi các công nhân của một nhà máy dệt. Trong những năm đầu, họ từng có những chiến thắng đáng chú ý và thậm chí còn là nơi đào tạo ra Vava, nhà vô địch World Cup 1958 và 1962 cùng đội tuyển Brazil, ông thậm chí còn ghi bàn ở cả 2 trận chung kết lịch sử khi ấy.
Nhưng rồi, mọi thứ tuột dốc không phanh vào cuối những năm 70. Và rồi chuỗi trận định mệnh đã đến. Từ ngày 20 tháng 7 năm 1980 đến ngày 17 tháng 6 năm 1984, gần 4 năm trời, Ibis không thắng một trận đấu nào trong 55 trận họ đã chơi. Họ thua 48 trận trong số đó, với hiệu số bàn thắng bại là -206.
Chuỗi trận không thắng kéo dài 1.428 ngày này, dù không được Sách Kỷ lục Guinness chính thức công nhận, đã gây được sự chú ý tới cả đất nước Brazil . Họ trở thành một huyền thoại, một biểu tượng cho sự thất bại.

"Điều đó không làm tôi buồn, nó làm tôi hạnh phúc," Ozir Ramos Junior, chủ tịch hiện tại của CLB và là một cựu cầu thủ từng trải qua chính chuỗi trận không thắng đó, nói. "Chúng tôi được cả thế giới biết đến. Nếu không có chuỗi trận đó, bạn đã không ở đây hôm nay. Đó là thương hiệu của chúng tôi."
Trong kỷ nguyên mạng xã hội, thương hiệu đó càng bùng nổ. Tài khoản Twitter của họ thường xuyên tự giễu cợt chính mình, tổ chức các cuộc biểu tình của CĐV mỗi khi đội nhà có nguy cơ... chiến thắng. Một nghiên cứu năm 2020 cho thấy Ibis có tỷ lệ tương tác trung bình trên mỗi bài đăng cao hơn cả Barcelona, Liverpool và Real Madrid.
Giữ cho huyền thoại này tồn tại là Ozir Ramos Junior. Ông nội của ông là người sáng lập CLB, cha và anh trai ông cũng từng là chủ tịch. "CLB này sẽ không tồn tại nếu không có gia đình Ramos," ông nói.
Văn phòng của ông là một cặp tài liệu chứa đầy những mẩu báo cũ. Trụ sở chính của CLB? "Nó nằm trong cốp xe của tôi." Việc điều hành một CLB như thế này không mang lại tiền bạc, nó chỉ khiến phung phí tiền bạc mà thôi. Nhưng đối với Ramos Junior, đó là một sự đam mê, một lời hứa với gia đình. "Tôi luôn nói rằng Ibis là rượu của tôi," ông nói. "Một khi đã dính vào, bạn sẽ yêu nó."
Mauro Shampoo - Huyền thoại một bàn thắng
Nhưng nhân vật mang tính biểu tượng nhất của Ibis không phải là chủ tịch, mà là một thợ cắt tóc. Mauro Shampoo gần như chắc chắn là cầu thủ Brazil mang tính biểu tượng nhất mà bạn chưa bao giờ nghe đến.
Nếu muốn nói chuyện với ông, bạn phải đến tiệm cắt tóc của ông, "Arena Shampoo", thánh địa nhỏ bé nằm nép mình trong một khu mua sắm ở Recife. Tiệm của ông là một kho báu, chứa đầy những con búp bê Mauro Shampoo, áo phông Mauro Shampoo, tóc giả Mauro Shampoo, và hàng trăm bức ảnh về sự nghiệp "giả" của ông.

"Tôi đã muốn trở thành một cầu thủ thực thụ," ông nói với một chút u sầu. "Một cầu thủ được trả lương. Nhứng tôi chưa bao giờ kiếm được một đồng nào. Điều đó thật đau đớn."
Shampoo lớn lên trong một khu ổ chuột, là một trong 14 anh em, và từng có thời gian vô gia cư. Bóng đá đã cho ông một cơ hội, Shampoo được một doanh nhân phát hiện và cho một công việc dọn dẹp ở một tiệm cắt tóc. Ông vừa học nghề, vừa chơi bóng.
Tên tuổi của ông gắn liền với Ibis. Ông chơi ở vị trí số 10, giống như những huyền thoại đương thời. Nhưng trong suốt gần một thập kỷ, ông chỉ ghi được duy nhất một bàn thắng.
Khi được hỏi về bàn thắng lịch sử đó, khuôn mặt ông sáng lên. "Đó là một pha phản công. Đồng đội của tôi sút, thủ môn đẩy bóng ra và nó lăn đến chấm phạt đền. Tôi đến một mình và dứt điểm. Tôi đã la hét: 'Show, show, show! Tôi đã ghi bàn!'"
Rồi ông mỉm cười. "Không một ai thấy bàn thắng đó, và cũng không có bức ảnh nào. Mọi người bắt đầu nói đó là một pha phản lưới nhà. Và bạn biết không? Cuối cùng chúng tôi vẫn thua 8-1. Chúng tôi vẫn thua."
Nét quyến rũ của sự thất bại
Đó chính là Ibis. Một CLB tồn tại trong sự mong manh. Mới vài năm trước họ được thăng hạng, nhưng rồi lại xuống hạng hai lần liên tiếp. "Một số nhà tài trợ yêu cầu chúng tôi nghiêm túc hơn, nhưng nếu làm vậy, sẽ không ai quan tâm đến chúng tôi nữa," Ramos Jr. nói.

Câu chuyện của Ibis và Mauro Shampoo là một sự tôn vinh cho mặt còn lại của bóng đá. Trong một thế giới bị ám ảnh bởi chiến thắng, họ tìm thấy niềm vui, bản sắc và một thứ vinh quang kỳ lạ trong chính sự thất bại. Họ là một minh chứng rằng đôi khi, những câu chuyện hay nhất không phải là về những nhà vô địch, mà là về những kẻ thua cuộc đáng mến.
Mọi nội dung trên website được bảo vệ bởi luật bản quyền. Vui lòng không sao chép, tái bản hoặc sử dụng lại dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép bằng văn bản từ chúng tôi.
Link bài viết:https://www.arenavn.vn/ibis-sport-club-te-nhat.html