Tinh thần thép Corinthians: Niềm tin và lòng trung thành bất diệt của Fiel

"Aqui tem um bando de louco... Louco por ti, Corinthians!" – "Đây là một đám điên... Điên vì Người, Corinthians!" Khi bạn nghe hàng chục nghìn người hâm mộ, những Fiel (Những người trung thành), hát vang câu hát đó, bạn sẽ hiểu rằng đây không chỉ là một bài cổ vũ.
Đó là một lời tuyên thệ, một sự khẳng định bản sắc. Để là một Corintiano, bạn phải trở thành một phần của "đám điên" đó. DNA của Corinthians không được dệt nên từ sự thanh lịch hay những danh hiệu mang tính toàn cầu. Nó được sinh ra từ mồ hôi của những người công nhân đường sắt, được tôi luyện qua những năm tháng dài đằng đẵng không danh hiệu, và được định hình bởi một tinh thần dân chủ và một lòng trung thành gần như mù quáng.
Đây là câu chuyện về Time do Povo - Đội bóng của Nhân dân.
Nguồn gốc DNA: "Đội bóng này sẽ tồn tại"
Để hiểu được Corinthians, chúng ta phải quay về nguồn gốc của nó. Vào ngày 1 tháng 9 năm 1910, năm công nhân đường sắt ở khu phố Bom Retiro, Sao Paulo, sau khi xem một đội bóng nghiệp dư Anh có tên Corinthian FC thi đấu, đã quyết định thành lập CLB của riêng mình.
Trong một bối cảnh mà bóng đá Brazil khi đó là đặc quyền của giới thượng lưu da trắng, việc thành lập một CLB bởi những người lao động, nhữn người thợ sơn, thợ giày và tài xế, là hành động mang tính cách mạng.

Ngay từ khi khai sinh, DNA của họ đã được định hình bởi sự đối lập giai cấp. Họ là đội bóng của những người bị gạt ra ngoài lề, của những người lao động, của nhân dân. Biệt danh "Time do Povo" (Đội bóng của Nhân dân) đã ra đời từ đó.
Trong buổi tập đầu tiên, một tấm biểu ngữ đã được treo lên: "This One Will Last" (Đội bóng này sẽ tồn tại). Đó không chỉ là một lời khẳng định, mà còn là một lời tiên tri về một tinh thần kiên cường, bất khuất đã trở thành cốt lõi trong bản sắc của CLB.
Biểu tượng của họ cũng nói lên điều đó. Chiếc mỏ neo và hai mái chèo trên huy hiệu là một sự tôn vinh cho những thành công ban đầu của CLB trong các môn thể thao dưới nước, một lời nhắc nhở về một khởi đầu đa dạng và khiêm tốn. Nhưng linh vật của họ, Chàng lính ngự lâm, mới thực sự gói gọn tinh thần của Corinthians.
Nó tượng trưng cho sự dũng cảm, táo bạo và tinh thần chiến đấu "một người vì mọi người", một tinh thần được hun đúc từ những ngày đầu khó khăn.
"Raca", sự đau khổ và Dân chủ Corinthian
Trên sân cỏ, DNA của Corinthians không phải lúc nào cũng là bóng đá đẹp mắt. Nó là "Raca", một từ Bồ Đào Nha có nghĩa là "giống nòi", nhưng trong bóng đá, nó mang ý nghĩa của sự quyết tâm, tinh thần chiến đấu và một sự cống hiến đến tận cùng sức lực. Một cầu thủ Corinthians có thể thiếu kỹ thuật, nhưng không bao giờ được phép thiếu "Raca".
Lối chơi của họ thường là sự kết hợp giữa sức mạnh thể chất, sự chặt chẽ trong phòng ngự và những pha phản công tốc độ. Chiến thắng của họ thường không đẹp, mà là những chiến thắng "xấu xí", giành được bằng mồ hôi và máu.
Nhưng DNA của Corinthians còn được định hình bởi một yếu tố đặc biệt khác: sự đau khổ. Lịch sử của họ đầy rẫy những giai đoạn khô hạn danh hiệu kéo dài, mà đỉnh điểm là 23 năm chờ đợi chức vô địch bang Sao Paulo, chỉ kết thúc vào năm 1977. Chính sự chờ đợi và thất vọng đó đã tôi luyện nên một lòng trung thành gần như không thể giải thích được của người hâm mộ. Họ không yêu CLB vì những chiến thắng, họ yêu CLB bất chấp những thất bại.

Và rồi, từ chính sự đau khổ và tinh thần đối kháng đó, một trong những chương độc đáo nhất lịch sử bóng đá thế giới đã ra đời: "Democracia Corinthiana" (Nền dân chủ Corinthian). Vào đầu những năm 80, giữa lúc Brazil đang chìm trong chế độ độc tài quân sự, các cầu thủ của Corinthians, dẫn đầu bởi một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử Brazil, người đội trưởng huyền thoại Socrates, đã thực hiện một cuộc cách mạng.
Mọi quyết định của CLB, từ việc ký hợp đồng với cầu thủ mới đến lịch trình tập luyện, đều được quyết định bằng một cuộc bỏ phiếu dân chủ, nơi mỗi phiếu bầu, từ nhân viên giặt ủi đến chủ tịch, đều có giá trị như nhau. Họ đã mặc những chiếc áo đấu in dòng chữ "Dia 15 Vote" (Hãy đi bỏ phiếu vào ngày 15) để khuyến khích người dân tham gia vào các cuộc bầu cử. Đó là một hành động thách thức chính trị chưa từng có, biến CLB thành một biểu tượng cho tự do và dân chủ.
Di sản và "Bando de Loucos": Một tình yêu không thể giải thích
Di sản của Corinthians không chỉ nằm ở 2 chức vô địch FIFA Club World Cup hay 7 chức vô địch Brazil. Di sản của họ nằm ở "Fiel", những người hâm mộ trung thành của họ, những người tự gọi mình là "Bando de Loucos" (Đám điên).
Tình yêu của họ là một hiện tượng. Cuộc "xâm lăng Maracana" (Invasão Corinthiana) năm 1976, khi hơn 70.000 CĐV di chuyển từ São Paulo đến Rio de Janeiro để xem một trận bán kết, là một trong những cuộc diễu hành CĐV vĩ đại nhất lịch sử. Khi CLB phải xuống hạng lần đầu tiên vào năm 2007, thay vì quay lưng, các CĐV đã lấp đầy các sân vận động ở giải hạng hai, biến nỗi đau thành một sự khẳng định về lòng trung thành.

Họ là một CLB của những mâu thuẫn. Họ là "Đội bóng của Nhân dân" nhưng lại có một sân vận động hiện đại bậc nhất. Họ có một lịch sử chính trị cấp tiến nhưng lại có những nhóm ultra gây tranh cãi. Nhưng đó chính là Corinthians.
Cuối cùng, DNA của Corinthians là một sự kết hợp giữa tinh thần của giai cấp công nhân, sự kiên cường được tôi luyện qua đau khổ, một ý thức chính trị sâu sắc và một lòng trung thành đến điên rồ. Yêu Corinthians là chấp nhận những trận đấu xấu xí, là kiên nhẫn qua những giai đoạn khó khăn, và là một phần của một "đám điên", một cộng đồng được kết nối bởi một tình yêu không thể giải thích bằng logic, mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim.
Mọi nội dung trên website được bảo vệ bởi luật bản quyền. Vui lòng không sao chép, tái bản hoặc sử dụng lại dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép bằng văn bản từ chúng tôi.
Link bài viết:https://www.arenavn.vn/dna-corinthians-tinh-than-cong-nhan.html
Hiện không có nội dung nào.

